Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

Tấm Gương Của Thầy




Xin cho con được hiểu điều con học
Để mỗi ngày như viên phấn trắng tinh
Bài học hay, diễn đạt những công trình
Trong thế giới của tự nhiên muôn thuở.

Nền đạo đức là tấm gương nhắc nhở
Soi đời mình mỗi buổi sớm bình minh
Hình ảnh con in dấu mỗi học sinh
Bước vào đời với hành trang đẹp đẽ.

Mãi thẳng ngay như chính cây thước kẻ
Vẽ một đường của đích điểm a – b
Không cong queo, xiêu vẹo lối đi về
Để mỗi ngày luôn tìm ra đáp số.

Xin cho con vững lòng chớ xấu hổ!
Vì danh Thầy con luôn biết tuyên xưng
Chân lý – Tình yêu, không có điểm dừng
Bài học nơi Thầy vươn cao mãi mãi.

Không yếm thế, không bi quan, e ngại
Như con thuyền vui lướt sóng ra khơi
Kìa! Ánh bình minh tỏa sáng rạng ngời
Cuối chân trời đã bừng lên rực rỡ.

Để các em đi trên đường rộng mở
Luôn dẫn về tới đích điểm Giêsu
Biết khoan dung, yêu thương kẻ địch thù
Cho thế trần sẽ chẳng còn ganh ghét.

Sáng như kim cương! Rắn hơn sắt thép!
Trước tư thù, bao chước quỷ, mưu ma,
Mang tình yêu rọi chiếu bóng gian tà
Cậy trông Thầy luôn hằng thương trợ giúp.

Người thầy Giêsu! Người Thầy mẫu mực!
Thầy muôn thầy! Vua trên hết các vua!
Cho muôn đời noi gương sáng khi xưa
Đẹp cõi trần, đạt quê trời vinh phúc.

09/7/2017

Suối Ngàn 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét