Mẹ ơi! Mái tóc nhung
huyền
Như dòng suối chảy
xuôi miền xa xăm
Nhuộm mưa, sương gió
bao năm
Kéo dài sợi nhớ, nối
dài tình thương.
Mẹ ơi! Vất vả trăm
đường!
Mẹ cho con cả tình
thương một đời
Nhớ ngày sóng gió xa
khơi
Mẹ đưa mái tóc trải
đường con đi.
Một đời mẹ chẳng tiếc
chi
Xuân xanh ngày cũ, sá
gì tàn phai
Đường con đi tới
tương lai
Mẹ ơi! Mái tóc nối
dài sợi thương.
Thương cha vò võ dặm
trường
Đôi vai nặng gánh,
mắt vương lệ sầu.
Sách đèn canh những
đêm thâu
Những lời khấn hứa,
nguyện cầu dâng Cha.
Hy sinh mái tóc ngọc
ngà
Mấy lần đi, bấy lần
qua nhọc nhằn.
Ví như hoa thắm xa
cành
Ân sâu nào dám, dạ
đành quên sao.
Mênh mông biển lớn
dạt dào
Mây trời phủ bóng
công cha mấy tầng
Nguyện lòng vững bước đôi chân
Đáp đền ân nghĩa song thân cuối trời.
Tóc người điểm trắng
sương rơi
Dẫn đưa con tới chân
trời bình an
Vui trong Tình Mến
ngập tràn
Sớm chiều bên Chúa,
khẽ khàng nguyện xin.
Thước đâu đo hết
nghĩa tình
Mẹ sao quên hết thân
mình vì con
Ân sau ghi khắc vuông
tròn
Mẹ ơi! Suối tóc đâu
còn màu xanh!!!
Xin Cha chúc phúc ơn
lành
Song thân phụ mẫu
sinh thành ra con
Một đời khuya sớm héo
hon
Gánh gồng mưa nắng
bên sông cuộc đời.
*Kính chia sẻ cùng Tân Lm Pet. Nguyễn Tuấn Vũ
Dòng Truyền Giáo Thánh Carôlô – Scalabrinians.
14/5/2017
Suối Ngàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét